Mặt trăng ngươi đến từ đâu ?
Mặt trăng đã đi theo trái đất kể từ khi nào? Có lẽ nó đã ngắm nhìn trái đất lâu hơn rất nhiều khi loài người xuất hiện trên trái đất.
Hơn 40 năm đã trôi qua kể từ khi con người lần đầu tiên đặt chân lên mặt trăng. Đó là ngày 19/7/1969, khi các phi hành gia người Mỹ của tàu Apollo 11 thực hiện sứ mệnh khám phá mặt trăng. Tuy nhiên cho tới nay, con người vẫn không khôn ngoan hơn trước bao nhiêu khi hiểu biết về mặt trăng. Ngược lại, các nhà khoa học đang lúng túng bởi những dữ liệu thu thập được từ các thiết bị đặt trên mặt trăng. Khi nhìn lên mặt trăng vào ban đêm, chúng ta vẫn chỉ có một cảm giác xa lạ tương tự. Chúng ta không thể kìm được ngoài việc hỏi: “Mặt trăng, ngươi có thể nói với chúng ta thêm một chút về bản thân ngươi được không? Chẳng hạn, ngươi đến từ đâu?”
( Apollo 11)
Người sáng lập Pháp Luân Công, Ông Lý Hồng Chí, đã tiết lộ bí mật về mặt trăng trong quyển sách Chuyển Pháp Luân (tập II):
“Thực ra, mặt trăng là người tiền sử tạo ra, bên trong nó rỗng. Nhân loại tiền sử rất phát triển.”
Chúng ta không thực sự biết được cuốn sách này được viết khi nào, nhưng nó được xuất bản 12 năm trước đây vào năm 1995. Giờ đây chúng ta có thể tìm được thông tin [trên] về mặt trăng từ website Minh Huệ và trong cuốn Chuyển Pháp Luân (tập II), Giảng Pháp ở Đại Dữ Sơn.
Ngày nay, các nhà khoa học đang sử dụng sự hiểu biết của họ từ những gì quan sát được để tạo ra một “sự suy đoán táo bạo” chứ không phải là một sự khẳng định chắc chắn. Sự suy đoán táo bạo đó là kết quả của việc tiêu tốn hàng đống tiền. Khi nền kinh tế của một quốc gia đang trong khủng hoảng, làm sao có thể lấy lý do khám phá mặt trăng để tiêu tốn nhiều tiền như vậy?
Trên thực tế, nhà sáng lập Pháp Luân Công đã tiết lộ rất nhiều bí mật về nhân loại và toàn vũ trụ mà các nhà khoa học hiện đại không hể có một manh mối nhỏ nào về cách làm sao đạt được điều đó. Với những khám phá mới và những suy luận mới, các nhà khoa học cuối cùng sẽ khám phá ra họ đã dành cả cuộc đời và cạn kiệt sức lực để tìm kiếm những câu trả lời mà đã được gói gọn chỉ trong một vài câu trong sách của Ông Lý Hồng Chí.
Một vài nhà lãnh đạo chính trị ở Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ lấy làm ngạc nhiên trước sự đột phá những sự bế tắc về khoa học đến từ việc nghiên cứu các học viên Pháp Luân Công. Và điều đó được cung cấp cho mọi người dân thế giới một cách miễn phí.
Câu chuyện có thật về mặt trăng
Trong “Giảng Pháp tại Pháp hội Thuỵ Sỹ [1998]”, ông Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Công đã nói như sau về nguồn gốc của mặt trăng:
“Trong lịch sử không hề có trạng thái khoa học giống như ngày nay, tuy nhiên nhân loại các thời kỳ khác nhau có phương thức phát triển của các thời kỳ khác nhau. Vào thời bấy giờ, con người nhận thấy đêm tối gây ra rất nhiều phiền phức cho con người, do đó [họ] đã tạo ra mặt trăng và phóng lên, [để] nó có thể đem đến ánh sáng cho địa cầu vào ban đêm.” (bản dịch chưa chính thức)
Ông Lý Hồng Chí còn giải thích cặn kẽ hơn trong “Chuyển Pháp Luân (quyển II)”:
“Thời tiền sử có những lúc, văn minh nhân loại duy trì được lâu hơn, có lúc ngắn hơn; có văn minh nhân loại duy trì được khá lâu. Mỗi thời kỳ nhân loại có con đường phát triển khoa học đều không giống nhau. Con người hiện nay đứng trong cái khung phát triển của khoa học hiện nay, họ nhận thức không nổi rằng còn có tuyến đường khoa học khác nữa. Trên thực tế khoa học của Trung Quốc cổ đại so với khoa học hiện nay có được truyền từ Âu Châu là hoàn toàn khác hẳn. Trung Quốc cổ đại là họ nhắm thẳng vào nhân thể, sinh mệnh, và vũ trụ mà nghiên cứu trực tiếp. [Những gì] sờ không thấy, nhìn không ra, thì người cổ [đại] đều dám động chạm đến, họ chính là có thể chứng thực sự tồn tại của chúng. Cảm giác của người khi đả toạ luyện công, thăng hoa đến cảm giác mạnh mẽ hơn nữa, cuối cùng không chỉ cảm giác rất mạnh, mà còn có thể động chạm đến chúng, thấy được chúng. Đó chính là khiến những thứ vô hình thăng hoa đến thành hữu hình rồi. Cổ nhân đã đi theo con đường khác, tìm tòi những áo bí của sinh mệnh, quan hệ giữa con người và vũ trụ; là hoàn toàn khác với con đường mà khoa học thực chứng hiện nay đi theo.
Thực ra, mặt trăng là người tiền sử tạo ra, bên trong nó rỗng. Nhân loại tiền sử rất phát triển.”