Còn gì đau đớn hơn nữa không khi mà người mình yêu lừa dối mình trong suốt hơn hai năm qua, nỗi đau này tôi từng nếm trải ở mối tình đầu.
Mối tình đầu của tôi đến rồi đi nhưng cũng làm tôi biết những rung động đầu tiên. Mối tình thứ hai lại lấy đi của tôi nhiều thứ nhất: tuổi thanh xuân, tiền bạc, nước mắt và cả thể xác. Đang yêu đang độ chín thật đẹp rồi cũng tính chuyện cưới xin thì bỗng nhận được tin báo người ta “phải” lấy vợ vì làm người khác có con. Tin thông báo ấy đến trước ngày cưới chỉ vài tháng. Lúc đó tôi nuốt nước mắt nhường chồng để đứa trẻ sinh ra có cả bố và mẹ.
Xác định rồi mà sao tôi vẫn cảm giác như có dao đâm vào tim vậy, tôi suy sụp hoàn toàn, những lúc đau khổ quá chỉ muốn chết cho rồi. Tôi cũng tìm rượu bia cho nó quên nhưng có quên ngay được đâu mà phải đợi đến vài năm sau nỗi đau mới dần nguôi ngoai.
Tưởng rồi cuộc đời của mình sau ba chìm bảy nổi sẽ dừng lại ở đây, cũng không dám nghĩ, không dám mơ về hạnh phúc nữa vì mình còn gì để cho và nhận lại nữa đâu. Vết thương đang dần lành lại thì người thứ ba xuất hiện, nghĩ rằng từ đây tôi đã tìm được bến đỗ cho mình. Tôi như được sống lại lần nữa khi người ấy bảo không quan tâm gì đến quá khứ của tôi, chỉ quan tâm đến hiện tại, sẽ yêu thương tôi nhiều, chăm sóc cho tôi…
Ảnh minh họa: Sina. |
Tình yêu cứ thế nảy nở dù hai đứa sống và làm việc cách nhau khá xa. Do tôi còn vướng chuyện học nên không thể đến thăm anh thường xuyên được, chỉ thỉnh thoảng anh ra thăm tôi hoặc khi tôi về nhà thì anh đến. Rồi một ngày anh ta khóc và nói rằng không thể có con do bệnh tật, không thể mang lại hạnh phúc cho tôi, không muốn làm tôi khổ nhưng thấy tôi khóc nhiều, suy sụp nhiều anh ta ôm chặt tôi nói sẽ chăm sóc cho tôi, sẽ cùng xin con để nuôi nhưng rồi sau đó cũng dần dần rời xa tôi. Anh ấy còn đổi số điện thoại, chịu không được nữa mình đã đi cả chặng đường dài đến nơi anh ta sống nhưng cũng không gặp được.
Đã hai năm trôi qua mình sống như cái bóng, vùi đầu và công việc và học để quên đi cái quá khứ tồi tệ ám ảnh mình, từ chối tất cả những ai lảng vảng bên cạnh bởi vì mình còn yêu và hận anh ta lắm. Và giá như hôm nay mình không dùng Facebook, thì mình không điên loạn như thế này, tủi nhục thế này. “Vô sinh à, không thể có con…” tất cả thật lố bịch, thành quả của anh ta sau hai năm mất tích là một bé gái cực xinh, cực giống bố.
Mình tức quá đã nhắn tin cho anh ta: “Em không sống bám đuôi người khác, nhưng anh làm ơn trả lời em một lần là tại sao anh lại cư xử với em như vậy? Tất cả mọi việc em vừa được biết là sự thật đúng không?”. Nhưng anh ta không trả lời.
Còn gì đau đớn hơn nữa không khi mà người mình yêu lừa dối mình trong suốt hơn hai năm qua. Giờ tôi chỉ ước gì cái chết đến với tôi thật nhẹ nhàng, tôi muốn quên đi tất cả mọi đau khổ và tủi nhục vì tôi cũng có gì đâu, nhìn lại ở tuổi đã quá ba mươi thì tôi không có gì hết. Không chồng, không con… cuộc sống thật vô nghĩa.
Tôi đang rơi vào bế tắc. Bắt đầu lại từ đầu ư? Có còn cơ hội cho tôi không khi mà tôi đã mất mát nhiều thứ thế này. Đàn ông thật tồi tệ, lấy cả nhân cách của mình ra để dối trá.
Lynkie
* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email [email protected] để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.
2014-11-29 11:00:15